33/10000 Tổng số bài gửi : 33 Điểm xếp hạng : 48
| gửi ck iu dấu! Đà Lạt ngày...tháng...năm 2011.
GỬI CK IU DẤU...!
Nhớ...lần đầu tiên gặp ck, rất ấn tượng, để tóc dài và có chút đuôi...ck cười có lúm gạo nhìn duyên, nói chuyện hài hước, khiến người khác luôn thoải mái và zui zẻ theo từng mẩu chuyện. Xét tổng thể ck nhỏ con, học bình thường, cũng hok nổi bậc lắm...nhưng mà khiến ai cũng chú ý đặc biệt!
Nhớ...cái lần ck đi tập văn nghệ trại, vk với ck thành cặp nhảy phụ họa bài “nợ duyên”, rùi có chuyện hok hay xảy ra với vk trong đêm trại, vk nhận lời làm bạn gái của người ta, sau đó vk đã đánh mất ấn tượng của một người bạn trong nhóm, người bạn đó rất tốt, và so với ck hiện tại, vk có cảm tình với người đó. Nhưng vk đã đánh mất “nụ hôn đầu tiên”. Vk buồn lắm, chỉ muốn trốn đi đâu cho rùi, vk đánh mất nhiều thứ quá trong học kì đầu tiên SV năm nhất. May là vk còn có ck và nhóm bạn luôn bên cạnh.
Nhớ...lúc ở phòng trọ cũ, ck ở cùng phòng với một thằng bạn mà vk ghét kinh khủng trong lớp, vk hok thích ck chơi với người đó, mà ck vẫn cứ chơi, dạo đó ck ham game lắm, hok lo học, đi theo cậu bạn hoài, vk giận nhưng thấy cần phải giúp ck học hành đàng hoàng, vì nhóm ai cũng thích ck. Nhưng lần nữa, ck đã khiến vk hok ghét cậu bạn, vì ck hay qua phòng vk chơi, hái corol cho vk nữa ( gần phòng mà ). Nhóm mình lúc đó zui xiết bao.^^
Nhớ...cái lần mấy đứa tập trung nhà vk nấu chè đậu xanh, xong ăn khoai chiên, xem phim...đi xem tụi K thi hát mùa Fesival Rượu vang, “tiếng hát hoa phượng tím”, cả bon đi uống sữa đậu nành, có bữa trời gần noel lạnh kinh khủng, lại đi uống sữa đậu nành bò ở đường Phan Đình Phùng...Noel năm đó ở nhà K, cũng zui vãi!...mà cũng lạ, có buổi sáng chủ nhật. 4h30’ ck bị chó sủa vì qua nhà K đi lễ với tụi này...!
Nhớ...trước khi nghỉ Tết vk phát hiện ra một điều “ có thứ tình cảm gì đó đối với ck”, nhất là cái lần ck hát bài “chiếc khăn gió ấm” trước mặt vk, qua tối mùng 5 tết, vk gặp chuyện hok may lúc đi chơi về, đang đứng trước cái ranh giới giữa cái sống và cái chết, tự nhiên hình ảnh ck xuất hiện đầu tiên, vk tự hỏi “hok lẻ vk thích ck?”. Thế là vk nhắn tin với ck, mòng được nói chuyện và chia sẻ, nhưng tất cả là ẩn số, im lặng...! ck bảo là “sẽ chở vk đi NT chơi nếu vk vô Đà Lạt sớm”. Vk zui đến mức mong hết tết để vào gặp ck!
Nhớ...cái hôm gặp ck ở Quán ốc 3A, ck đi với thằng bạn thân, thêm mấy đứa em, ck đã khiến vk buồn kinh khủng, vk hok ăn gì, nốc 3 ly liên tiếp xong vk về, khóc một trận tới khi ngủ lúc nào hok hay, sáng dậy nhận được 3 tn của ck “ ck hok xứng đáng với vk. Ck biết vk có tc với ck, nhưng xl...!”. Sau đó ck giới thiệu thằng bạn thân của ck cho vk, vk được người đó chở vòng2 bờ Hồ, nhưng vk chỉ toàn nhắc tới ck...cuối cùng cũng chẳng tới đâu.
Nhớ...vk ôn thi lại ĐH, cảm thấy mất mác cái gì đó, bỏ rơi góc nào đó của tâm hồn ở Đà Lạt mất rùi, vk hok tập trung làm gì được, trong lúc ôn thi vk gặp được 2 thằng bạn tốt lắm, cũng zui tính, cũng ấm áp, còn hay đánh đàn giutar cho vk nghe nữa, nên vk cũng nguôi ngoa cái cảm giác đơn phương ck! Nhưng vk vẫn nhớ câu chuyện về mối tình đầu của ck với T, vk đã tỏ tình với ck bằng 1 lá thư và 1 chậu xương rồng, tuy hok được đáp trả nhưng ck vẫn là một người bạn tốt bên cạnh vk, ck lắng nghe những tâm sự về ty, về bạn bè...và vk đã viết một tác phẩm về ck...về những kỉ niệm.
Nhớ...rất nhiều chuyện zui buồn đến với nhóm bạn, có người ra đi, có người ở lại. Ck dần vắng bóng trong góc tình bạn của vk và nhóm bạn, chỉ có N – cậu ấy rất tốt, sau tất cả, người cuối cùng bên cạnh vk mọi lúc mọi nơi lại là N. Lần đầu tiên mất điện thoại, chuyển phòng trọ, thi ĐH, học lại các môn...cùng đi chơi, cùng chia sẻ mọi thứ...N là “warmboy” trong lòng vk, đi đâu vk cũng kể về tình bạn giữa vk và N, nhưng lại lần nữa vk đã đánh mất!
Bây giờ, hok biết vk nên nhớ gì nữa!? vì mọi thứ đã thay đổi, 3 năm rùi mà, ck và vk lại gặp nhau, vẫn là bạn...nhưng sao...có cái gì đó thật lạ lẫm? Vk sau 2 năm đã bắt đầu cho mình cơ hội quen ai đó, có một người thương vk ở nhà, người đó có một cái gì đó giống ck, bên người đó cũng thoải mái, ấm áp. Người đó cũng hài hước, lấy lòng người lớn rất giỏi, cái miệng nói ra đường ra mật. Cũng phong trần, tự lập lắm, chỉ khác ck là có gia đình đàng hoàng, mà gia đình còn giầu nữa chứ. Nhưng người đó hok phụ thuộc vào ai cả, điều đó khiến vk thích mất rùi! Quen được 7 tháng với tư cách là bạn tại quán cơm của Mẹ, ngày 14- 2 –2010, người ta chính thức tỏ tình với vk, ngày 14-2-2011 hai đứa chia tay vì quá nhiều lý do, đúng là ty, lúc nào cũng ngụy biện bằng hàng tá lý do. Nên sau chuyến thực tế, vk về nhà, sinh nhật 21 tuổi, người ta mua cái bánh kem to đùng công khai qua nhà vk làm sn, vk ngại kinh khủng...hok ngờ đó là món quà cuối cùng của người đó tặng vk, ra đi hok một lời giải thích. Vk đã suy nghĩ rất nhiều, đã điểm lại tc của mình, đã tập trung tìm cho mình câu trả lời?! Vk nhận ra nhiều điều lắm, ty thật khó hiểu, rằng vk vẫn chưa thật lòng y, chỉ có một cảm giác rất lạ trong lòng vk đó là “ vk thích N”. Vk phải liều lĩnh lắm mới dám nghĩ tới điều đó, vk sẽ nói ra điều này với N, tính vk hok thể để trong lòng cái gì quá lâu. Và mọi chuyện từ nhỏ nhặt vào tay vk bỗng chốc lại phức tạp hẳn lên. Vk – ck và N, tất cả đến và đi nhanh mà để lại niềm đau...nhưng vk lại nhận ra giá trị của chính cuộc sống, là vk cũng có một ty thực sự cho riêng mình, có lẻ nó cũng hơi trẻ con, nhưng nó khiến vk zui và hạnh phúc! Vk tin vào cái gọi là “sự chân thành sẽ được đáp trả bằng sự chân thành”, nên ty trong vk cũng đươn giản lắm, đơn giản vì y là tập cho mình cách sống tốt hơn, giảm ích kỉ bằng cách tao y thương và quan tâm tới ai đó hok cùng máu mủ, hok thân thích. Một sự chân thành hok điều kiện! Ck từng hỏi vk “ nếu ck hok thật lòng iu vk vk có buồn hok?”. Tất nhiên ai là vk cũng sẽ buồn, nhưng cái gì vốn thuộc về mình thì của mình, dù vk có buồn cũng hok giải quyết được vấn đề gì. Ck lại hỏi “ zị vk có nghĩ ck iu vk hok?”. Vk nhìn thẳng vào mắt ck “ có chút gì đó nửa thật nửa hok”. Vk chỉ nghĩ rằng “ nếu iu thật lòng”, hok cẩn phải hỏi, hok cần phải trả lời, thời gian sẽ cho cả 2 câu trả lời đúng nhất, vk tin vào suy nghĩ đó. Ck là “devil”, vk vẫn tin tưởng ck bên cạnh vk, đơn giản “ iu thì phải tin tưởng nhau”. Đối với vk, hok gì bằng sự chân thành và cùng cố gắng vì nhau, y là cùng nhau hướng tới giá trị đích thực của nó.
Vk thích nhất một câu ck từng nói “ có khi nào trên đường đời tấp nập/ ta vô tình đi lướt qua nhau”. Đừng như zị ck nhé!
|