Đã từ lâu tôi luôn là cái bóng của nó, tôi ghét điều đó! tôi có diều kiện hơn nó, học giỏi hơn nó, xinh đẹp hơn nó nhưng tại sao lại có chuyện này xảy ra? sự ghen ghét của tôi kéo dài .......................................................................................... tôi không thể hiểu nổi tại sao nó lại bỏ qua cho tôi, tại sao nó có thể chăm sóc người nhà tôi mà không ngần ngại điều gì, không nghĩ tới những gì tôi đã làm với nó? từ lâu, nó nói nó chỉ muốn làm người tốt,được quan tâm tới người khác nhiều hơn chứ không thích người khác quan tâm mình nhiều hơn. Tôi không tin con người có thể như vậy! Con người phải có sự ích kỷ. Nhưng những chuyên nó làm cho tôi khiến cho tôi phải suy nghĩ lại, nó làm tôi không thể làm gì được,nó có thể bỏ thời gian để đi giải thích, niện minh, bao che cho tôi! nó thật ngốc khi làm việc đó!Có lẽ nếu nó biết tôi đã làm gì thì nó sẽ không làm vậy,tôi nghĩ như thế! Bên cạnh nó luôn tồn tại những người sẵn sàng giúp đỡ nó nhưng đối với tôi thì nó là người duy nhất bảo vệ tôi. Bại sao tới bây giờ tôi mới hiểu được điều đó? Những giọt nước mắt này tôi gửi lại cho nó và tôi không bao giờ muốn gặp nó nữa vì cái tôi của tôi lớn hơn sự bao dung của nó, tôi không thể xin nó điều gì vì tất cả nó tự làm cho tôi cả rồi. Nó thật sự trở thành người tốt khi ở cạnh tôi vì sự đố kỵ của tôi sẽ làm nó nổi bật hơn,nó có thật sự tốt thật không? Tôi là như vậy ! Nó lẽ tôi sẽ tôt hơn khi tôi không gặp được nó, hoặc khi nó không coi tôi là bạn hoặc...