ngay khong em T.Viên Xuất Sắc 191/10000 Tổng số bài gửi : 191 Điểm xếp hạng : 268
| Chúng ta không thể là bạn! Tôi đã yêu em trong những ngày tháng là học sinh của năm cuối cấp. Nhưng tình cảm lúc bấy giờ không đủ mạnh mẽ để tôi thổ lộ được với em, tôi đành gác lại tình cảm cùa mình để chuẩn bị cho kỳ thi đại học
Chúng tôi liên lạc với nhau sau thi cùng vào được đại học, và từ đó trong tôi đã hình thành những hy vọng về một tình yêu đầu đời. Em không gây ấn tượng cho tôi về vẻ bề ngoài, sự vô tư và hồn nhiên cùng với tấm lòng chân thành của em đã khiến tôi rung động. Chúng tôi đã có những buổi đi chơi cùng nhau rất vui vẻ, mặc dù tôi chưa bao giờ đề cập đến vấn đề tình cảm với em. Tuy vậy tôi vẫn mang một tâm trạng hạnh phúc và tràn đầy hy vọng với em. Nhưng khi chúng tôi không gặp nhau trong thời gian nghỉ Tết cách đây hai năm, lúc đó em đã biết được tình cảm của tôi với em, và sau đó em tránh mặt tôi, mặc dù tôi đã cố gắng để được gặp em. Em nói rằng không muốn nghĩ tới chuyện đó và chỉ tập trung vào học tập. Nhưng tôi không thể chấp nhận được lý do đó, tuy sau đó không liên lạc với em nhưng trong tôi luôn mang hình ảnh của em. Một người bạn đã an ủi tôi rằng thời gian sẽ giúp tôi quên đi người đó, tôi cũng mong là như vậy, và tôi có lẽ sẽ cảm thấy tốt hơn sau hai năm không gặp lai em. Nhưng chính lúc này em lại liên lạc với tôi, và lúc đó lý trí của tôi không thể thắng được tình cảm mả tôi đã dành cho em. Tôi như bị rơi vào một thế giới hoang tưởng, những hy vọng và mong ước khi xưa lại hiện về trong tâm trí của tôi, tôi không thể tập trung vào công việc. Nhưng em vẫn coi tôi như một người bạn, tôi nghĩ là như vậy.
Tôi phải làm sao, hoặc quên đi em, hoặc sẽ cố gắng coi em là bạn. không đã nghĩ ra những cách giải quyết của mình. quên em ư, nếu được thì tôi đã quên em lâu rồi, nhưng tôi không thể coi em là bạn vì tình cảm của tôi dành cho em không phải là tình bạn, tôi không muốn tránh né bản thân mình. Tôi sẽ nói với em, rằng tôi không thể không yêu em, tôi càng không thể coi em là bạn, tôi chưa bao giờ trực tiếp nói với em rằng tôi yêu em, có lẽ đó là sự ngu dốt nhất trong cuộc đời của tôi. Nhưng bây giờ tôi sẽ nói, nói để tôi không phải hối hận vì không dám nói lời yêu thương với người tôi yêu. Mặc dù tôi không mong đợi một điều tốt đẹp hơn đến với tôi, nhưng tôi sẽ nói: "anh yêu em, và chúng ta không thể là bạn được". Vẫn biết em không có lỗi, và có lẽ điều đó sẽ khiến em tổn thương, nhưng điều đó sẽ giúp tôi giải thoát được và em cũng sẽ thất nhẹ nhàng hơn, mong là như vậy. Em hãy giúp tôi quên đi em! |