ngay khong em T.Viên Xuất Sắc 191/10000 Tổng số bài gửi : 191 Điểm xếp hạng : 268
| Lời cuối cho một cuộc tình Hôm qua, nhận được tin nhắn anh muốn gặp nhau để tụi mình nói chuyện. Em mơ hồ cảm giác bất ổn, khi bước chân vào quán, nhìn thấy anh. Linh cảm em đã đúng, một cảm giác xa lạ, hờ hững mà em chưa bao giờ hình dung anh có thể làm vậy đối với em từ trước tới nay. Ngồi bên anh khoảng cách thì thật gần mà sao em muốn chạm tay tới mà mãi không tới được. Em bàng hoàng, tay run lên khi nghe câu nói từ chính môi anh phát ra sau một hồi im lặng " Em à, mình chia tay nhau nhé!" Cái cảm giác đó vẫn còn trong em cho đến hôm nay anh à. Trống rỗng, suy sụp và đau khổ.
Em chỉ mới nghĩ thoáng qua, có khi nào anh nói chia tay em không nhỉ? Nhưng em cũng không thể ngờ cài ngày đó đến nhanh như vậy. Nhanh tới mức em không kịp nhìn anh lần nào nữa. Tai em lùng bùng, em gắn hỏi anh cho em biết lí do, anh bảo rằng người yêu cũ của anh gọi cho anh, bảo rằng ba mẹ cô ta ép cưới nhưng cô ta không muốn, cô ta muốn bỏ trốn và anh không còn lựa chọn nào khác. ...........Một câu giải thích thật nực cười cho sự phản bội. Anh biết không? Anh là mối tình đầu của em và em từng mong nó là mối tình duy nhất của em nữa. Em tin tưởng anh, yêu anh bằng cả tấm lòng. ..........Vậy mà anh lại chà đạp lên tình yêu đó. ...........Chúng mình đã từng bảo, trước mọi quyết định hãy suy nghĩ thật kỹ nhé. .............Em đã từng bảo, không bao giờ nói chia tay, mà nếu đã nói ra một từ kinh khủng đó thì mọi thứ dù đẹp đẽ mấy cũng không còn. ...........Sẽ không còn lại gì đâu anh à. .........Em biết em ngu muội, em tự tin, em kiêu hãnh, em luôn nghĩ mình là người khôn ngoan nhưng bây giờ em mới thấy thật sự ê chề, nhục nhã quá anh à. ...............Lúc nào anh quan tâm em, săn sóc em, chăm chút em từng tí như thế mà giờ đây anh bước qua em nhanh thế, đành đoạn thế................. Em kiên nhẫn đợi anh nói một câu, em nghĩ chắc mình sai sót gì đấy. ...............Nhưng anh biết không, anh thật sự buồn và thất vọng vì anh. Anh nhớ không, lúc mình bên nhau 2 đứa có nói, không yêu thì mình là bạn, em bảo chưa chắc, em ko chắc như thế. Em bảo, đừng ngụy biện như thế, nếu chia tay vì một lí do khách quan thì điều đó có thể, nếu chia tay mà một trong 2 người phản bội thì không bao giờ có chuyện đó. Anh à! Nhưng sao anh lại nói ra được câu đó, "anh mong tụi mình vẫn là bạn!". ............Trời ạ, sao mà trơ trẽn quá vậy, em đang khóc mà cũng cười cay đắng, cười kinh bỉ. ..............Anh hỏi em "Tại sao em cười?", em nói "Sao câu này quen thế?". .................Em yêu anh chưa bao giờ em nghĩ mình thấy cách cư xử của anh như tối qua. ...............Thật buồn, mà cũng may, dẫu mất mát nhiều, đau khổ nhiều nhưng cũng nhận ra rằng, không níu kéo ai khi họ không còn tình yêu với mình.Em viết những dòng này không mong anh đọc được nó, nhưng mong sao những người nào đã yêu, đang yêu và chưa yêu hãy yêu nhau thật lòng, trân trọng nhau và cũng đừng làm người mà mình từng yêu, đau khổ, thất vọng vì mình. Em không dám nói mình cứng rắn, mình vượt qua được nỗi đau này. Em không chắc mình đủ tự tin để yêu lần nữa không? Nhưng em chắc một điều mình không phạm sai lầm như lần này, không phạm sai lầm khi yêu ai dù cho người ta đối xử thật tốt, bởi vì có ai biết được sau những cử chỉ đó là nỗi đau âm ỉ mà không bao giờ lành được.
Em cầu mong anh được hạnh phúc! Tìm thấy người anh yêu, cưới được người vợ như ý và tất nhiên quên em như chưa từng biết. Dẫu rằng trên đường đời mình còn gặp nhau nhiều lắm em vẫn sẽ khó mà xem anh như bạn, hãy thông cảm cho sự cố chấp đó của em. Nhưng mong anh cũng hiểu rằng, xem anh như một người qua đường cũng là điều khó khăn mà em phải cố gắng lắm rồi. Đừng bao giờ nói câu “Giá như…” anh nhé! Vĩnh biệt tình yêu của chúng ta! Vĩnh biệt tình yêu của em! |